Trong khi nhiều loại hình nghệ thuật truyền thống đang mấp mé bên bờ vực thẳm và đang được chăm chút từng tí để vực dậy thì bộ môn múa Lân Sư Rồng lại phát triển mạnh mẽ một cách tự nhiên. Đây là một loại hình văn hóa hòa quyện giữa truyền thống và tâm linh, thường xuất hiện trong những dịp lễ Tết hay những ngày Hội lớn.
Vậy nghệ thuật múa Lân Sư Rồng có nét đẹp gì mà lại phát triển đến thế?
Vào những ngày giáp Tết, khi nghe tiếng trống thùng thình thì chắc chắn hầu hết trong chúng ta đều nghĩ ngay đến hình ảnh của những chú lân, sư, rồng nhiều màu sắc, múa lượn một cách uy dũng. Theo quan niệm của người Á Đông, ba con vật này tượng trưng cho sự thịnh vượng, phát đạt và hạnh phúc. Biểu diễn Lân Sư Rồng biểu trưng cho sự may mắn, thịnh vượng, an khang trong các dịp lễ hội, đặc biệt là Tết Nguyên đán, Tết Trung thu. Loại hình nghệ thuật này không chỉ phát triển rộng khắp ở Việt Nam mà còn ở nhiều nước Đông Nam Á và Đông Á. Ngày nay, múa Lân – Sư – Rồng không chỉ là một môn nghệ thuật biểu diễn mà còn được công nhận là môn thể thao chính thức trong một số kì đại hội thể thao châu Á.
Múa Lân – Sư – Rồng mà không có tiếng trống, tiếng thanh la, chập chõa thì toàn cảnh không khác hơn bức tranh. Trống đánh trong các cuộc múa Lân - Sư - Rồng gọi là Thất Tinh Cổ. Nhiều người đã nói vui rằng, ở đâu vang lên tiếng trống Thất Tinh, ở đó có bầu không khí rộn ràng của cuộc múa Lân - Sư - Rồng. Ở đâu có múa Lân - Sư - Rồng, ở đó có cả một trời Xuân.
![]() |
Thất tinh Cổ |
Múa Lân
Lân có gồm hai loại có sừng và không sừng. Lân chỉ chế tạo cái đầu thật công phu, còn mình là vải thêu. Để điệu múa lân đẹp, hấp dẫn, người múa thể hiện nhiều động tác tổng hợp rất uyển chuyển, linh hoạt, và phải biểu lộ được mười cung bậc tình cảm: hỉ, nộ, ái, ố, động, tịnh, kinh, nghi, thị hòa quyện trong tiếng trống giục giã, sôi động. Đỉnh cao của nghệ thuật múa lân là động tác “Lên Mai Hoa Thung”, tượng trưng cho cuộc đời của con người vượt qua khó khăn để đạt điều tốt đẹp. Đây cũng là điệu múa khó nhất vì lân phải nhảy, nhào lộn trên dàn Mai Hoa Thung với 24 cọc sắt cao từ 1,2 m đến 3 m, chiều dài không quá 15 m, và thời gian biểu diễn trong vòng 15 phút. Để làm được những điều này, ngay từ nhỏ, các thành viên của đoàn lân đã phải chuyên tâm khổ luyện võ thuật.
Những võ sĩ có võ công cao cường thì mới thể hiện được hình tượng con lân sống động, mạnh mẽ và hấp dẫn. Các động tác càng khó, tiết mục càng thu hút người xem. Đó là chưa kể đến những hiểm nguy trong nghề nghiệp. Do vậy, môn Lân - Sư - Rồng chỉ dành cho những ai thật sự say mê và có sức chịu đựng, kiên trì.
Tại sao múa Lân luôn có ông Địa
![]() |
Múa Lân |
Múa Sư
Ðể tăng thêm phần khí thế, thì múa Lân - Sư - Rồng phải có những màn biểu diễn võ thuật. Phần này thường được biểu diễn ở thể loại múa sư. Sư khác với Lân ở chỗ là phải chế tạo cả con. Người múa núp kín thân mình trong bụng sư tử giả và sư tử thì không có sừng.
![]() |
Múa Sư Tử |
Múa Rồng
Trong khi đó, múa Rồng là một nét văn hóa dân gian, xuất hiện sau múa Lân và múa Sư. Nếu như múa Lân hoặc Sư chỉ cần 2 người, thì múa Rồng đòi hỏi phải có nhiều người tập rất công phu để thể hiện được các động tác đồng bộ khi rồng uốn khúc, rồng phóng tới, rồng đảo lại phô diễn thần oai.
![]() |
Múa Rồng |
Ngày nay mỗi khi Xuân đến gần thì có rất nhiều hoạt động vui chơi giải trí được tổ chức nhưng múa Lân – Sư - Rồng vẫn thu hút được sự quan tâm của đông đảo người dân. Bởi nó mang trong mình vẻ đẹp của nét văn hoá truyền thống cũng như phù hợp với thị hiếu của mọi tầng lớp, lứa tuổi. Dù thời gian qua, nhu cầu thưởng thức, hưởng thụ văn hoá của người dân có nhiều thay đổi nhưng loại hình văn hóa Lân – Sư – Rồng vẫn giữ nguyên sức hấp dẫn và giá trị của vốn có của nó từ bao đời qua.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét